TUỔI DẠI KHỜ
Trang 1 trong tổng số 1 trang
TUỔI DẠI KHỜ
Em nào hay em ở tuổi dại khờ
Em nào biết sao thơ thơ, thẫn thẫn
Lời cô dạy em vô tình quên mất
Lời thầy khuyên, em quờ quạng dánnh rơi
Một ngày kia, gió thổi lạnh ru hời
Chợt nghĩ lại, bao điều thiêng liêng nhất
Cành phượng vĩ mang yêu thương rất thật
Tiếng ve sấu sao nhắc nhở rất êm
Đến một hôm trong khoảng vắng buồn tênh
Thấy ý nghĩa thiết tha màu phượng đỏ
Thấy nhung nhớ tiếng ve sầu rỉ rã
Nhớ thầy cô, chợt hối hả ghi lòng
Em bao chừ hiểu hết sự chờ mong
Hiểu thương nhớ, nhớ thương thời áo trắng
Thời vô tư quên mẹ, thầy lo lắng
Đã vô tình ghét phượng đỏ chói chang
Mãi vẫn vơ, yêu chút chút phượng vàng
Thích dễ chịu của màu xanh cành lá
Nào hay đâu lớn khôn từng mùa hạ
Nhờ ve sầu, nhờ phượng đỏ điểm tô
Biết tin yêu, dạy dỗ của thầy cô
Sợ những phút ngở ngàng than thở phận
Dại khờ ơi! Thật đáng thương, đáng giận
Tuổi trẻ ơi! Coi chừng ân hận tuổi dại khờ
Hạ Quyên 9/2003
DINH THI QUYEN- Tổng số bài gửi : 1
Join date : 21/05/2019
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|